Thứ Ba, 23 tháng 12, 2008

Quiet the river

Ta lại về với dòng sông…
Bến nước, cây săng máu ngày xưa bao lần mình tắm… những tháng ngày trong lành như nước mưa ngâm bí của ngày xưa ấy ? Lao xao quá! Rười rượi quá…..Dì Hai yếu quá, không biết ăn Tết nầy có ổn không? Má vẫn hối hoài “ con ráng đi thăm dì…” Thời gian như bóng câu qua cửa sổ… mới đó mà! Ừ mới đó…! Phải chi mình có nhiều điều ước nhỉ? Phải chi mình có nhiều, có thật nhiều cái mà người khác có để làm, làm thật nhiều việc… Con người nhỏ quá? Nhỏ đến mức có những việc thường ngày mà mình cũng không làm được: - xách cho dì hai lu nước trong lúc nầy !...
… Má ơi, con buồn quá, ….

Không có nhận xét nào: