Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2008

Dư vị của một ngày buồn

Một ngày mệt mõi đi- về….
Gặp nhau??
Trong góc nhỏ đơn sơ mà dễ hiễu
Đòi hỏi nhau hoài để được gì …
Hãy cho tôi một khoảng trời yên lặng
Im lặng. Chính khoảng không trống vắng đó, ta mới thấy hết dư vị của cuộc đời
Những tiếng động thật khẻ. Có lúc ta sợ chính những tiếng động dù thật khẻ. Nó là ngôn ngữ thay cho lời. Đằm thắm! sao ta thèm khái niệm nầy quá.
Cái thật gần đừng buốt giá thành băng
Làm đông cứng hạt mầm yêu để sống
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời…
Một kiếp trăm năm, một cõi đi về…Lời hát sao mà da diết quá. Da diết đến cồn cào.Da diết để lịm chín lòng ta

Không có nhận xét nào: