Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

Nhìn những mùa thu đi …


Tiếng Thu của Lưu Trọng Lư

Em không nghe mùa thu



Dưới trăng mờ thổn thức?



Em không nghe rạo rực



Hình ảnh kẻ chinh phu



Trong lòng người cô phụ?



Em không nghe rừng thu



Lá thu kêu xào xạc



Con nai vàng ngơ ngác



Đạp trên lá vàng khô?



*********

Em là con nai nhỏ


Đi lạc vào rừng sâu


Lòng anh cơn lá đỗ


Cho mắt nai vương sầu



Rừng buồn nên lá chết


Suối buồn trôi loanh quanh


Nhưng nai vàng nào biết


Thuyền lòng anh lênh đênh...

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009

KHÔNG BAO GIỜ


KHÔNG BAO GIỜ
Thơ ANH NGỌC
Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc vui niềm vui dễ dãi
Nhìn cuộc đời chỉ một chiều thuận lợi
Ngỡ sắc trời suốt cả bốn mùa xuân

Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc buồn nỗi buồn dễ dãi
Chưa chiến đấu đã cam lòng thất bại
Quay lưng đi như một kẻ vô tình

Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc tin niềm tin dễ dãi
Người khác nói còn tôi thì nhắc lại
Từng chữ, từng lời như chiếc loa truyền thanh

Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc viết vần thơ dễ dãi
Những câu thơ nằm biếng lười uễ oãi
Trên chiếc giường của trang giấy trắng tinh

Chưa sống hết mình đâu, tôi chưa sống đúng mình
Những tư tưởng tầm thường chưa đổi mới
Dù một phút sống trên đời dễ dãi
Tôi làm sao tha thứ được cho mình
1981

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2009

LẶNG IM


Ngày 16 âl tháng 7, qua rằm một ngày. Rằm tháng 7 Vu Lan theo thông lệ. Lúc nầy, nhớ bậc sinh thành ra mình chỉ có lẻ với khói thuốc và sự im lặng là ðủ.
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xua
Miệng nhai com mắm, luỡi lừa cá xuong ...
…. Lâu rồi, mình không dạy lại chuyên ðề “ mùi mẹ nữa” . Bây giờ, nếu dạy lại chắc không không bằng hồi ðó ?
Bao nhiêu giấy mực nói về Mẹ…Hãy ðể cho sự yên lặng nói thay lời….