Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2009

SẮC MÀU NĂM CŨ

Mai đặc sản 125 cánh
Tội nghiệp cánh đào Bắc đi lạc vào phương Nam nở tại sân nhà

Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông

Bông mai mắn


Khoe sắc Mai vàng 12 cánh to gọi là Mai tai tượng

Cây mai 3 màu- 4 giống ( Gốc mai trắng ghép các lọai mai Cam và Cúc )
(Hàng độc: Lấy gốc mai trắng vốn đã hiếm ghép với mai vàng…?)
Mai 125 cánh
Một cây mai trắng nữa đây!

Cây nầy màu vàng chanh gọi là Mai Ngự sử, ghép với mai Kem

Mai Kem đây !

Mai Cúc 24 cánh
Mai trắng Miến Điện & mai Ngự sử
Mai màu cam tên gọi là Hỏa hoàng

Cây mai 125 cánh trước sân nhà

Đánh võng trên đường đời




Có lúc, mình nghĩ công việc làm hiện tại của bản thân có giống như sự đánh võng trên đường đi tới của cuộc đời mình không nhỉ? Không mục tiêu, không niềm vui, không một động lực dù là rất nhỏ... Cứ như vậy, đến hẹn lại lên, cứ như vậy, có lúc mình cũng chán cả chính mình, gần như không có chỗ nào để chấp nhận cả...
Gần đây, cụm từ ‘’ đơn độc’’ sao có ý nghĩa quá; Công việc làm đơn độc, về nhà cũng đơn độc ( Chỉ có chiều về mới họp mặt cả nhà ). Trong đầu hay nghĩ nhiều chuyện, toàn những chuyện đâu đâu của những người mà quỹ thời gian sắp cạn hay nghĩ...
Hơn 32 năm làm việc, so với nhiều người thì không nghĩa gì, nhưng cũng là kha khá đó chứ! Có điều, chắc tại do mình hay đi trước “thời đại”nên còn 8 năm nữa người ta mới cho nghỉ hưu. Ngán quá! Nếu cứ đánh võng trên đường đi tới kiểu nầy chắc sẽ xãy ra tai nạn là điều không tránh khỏi!



Tôi đứng lên gọi mưa về muộn
Rũ lòng buồn trong một thoáng thương đau
Hồn đi hoang trong niềm tin vụt mất
Vẫy tay mềm chối bỏ tuổi thanh xuân

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2009

PHIẾM LUẬN VỀ CHỮ BẤT



Có vợ đẹp


Bất an

Vợ lúc nào cũng ngó ra đường


Bất ổn
Vợ luôn lấn lướt chồng trên mọi mặt

Bất lợi
Bị vợ đánh mà không sợ

Bất khuất
Nghe lời vợ mà đối xử không tốt với cha mẹ

Bất hiếu
Vợ lúc nào cũng chưng diện bảnh bao

(Lợi ) bất cập hại
Rũ rê em vợ đi hát Karaoke

Bất quá tam
Em ruột của vợ

Bất khả xâm phạm
Đồ đạc riêng mà vợ mua sắm

Bất chấp
Bạn bè hỏi có ở nhà không?

Bất biết
Vợ không cho ngủ chung

Bất mãn
Vợ tự nhiên chạy lại hôn mình

Bất thình lình
Vợ lỡ có “bịnh” ( Bệnh )

Bất hạnh
Quần áo của vợ mặc

Bất luận( Miễn bàn)
Tiền lương đưa cho vợ với tiền được nhận lại để chi xài luôn

Một bất đẳng thức
Vợ tự nhiên quan tâm đến mình

Bất ổn
Nghe lời vợ mà đối xử không tốt với bạn bè

Bất nghĩa
Vợ chồng giận nhau suốt ngày không nói lời nào

Bất bạo động
Tiền bạc trong túi của vợ

Một bất phương trình
Vợ giận không cần năn nỉ mà hết giận

Bất chiến tự nhiên thành
Lúc nào cũng bị vợ cằn nhằng

Bất bình đẳng
Vợ đi đâu cũng không báo cáo với chồng

Bất công
“lén phén” với em út mà vợ bắt gặp

(thù)Bất cộng đáy thiên
Vợ lỡ đánh trúng

Bất tỉnh nhân s
Lỡ đánh trúng vợ

Bất cẩn ( mà thôi!)
Có tiền mà “ém” không đưa cho vợ

Bất chính
Vợ đang giận

Bất di bất dịch
Năn nỉ hoài mà vợ không tha

Bất đắc chí
Đang ngũ, vợ kêu hoài không dậy

Bất động
Vợ tự nhiên vui vẽ hoạt bát với mình

Bất định kỳ
Ăn cắp tiền của vợ

Bất hão
Vợ chồng hay cải nhau

Bất hòa
Có khách khứa mà vợ không chịu giúp một tay

Bất hợp tác
Tiền lương đưa cho vợ mà lỡ thiếu

Bất hợp lý
Nói láo mà vợ tin thiệt

Bất hủ
Vợ dặn một đàng mà làm một nẻo

Bất cần
Đi làm về mà vợ không chạy ra mở cửa

Bất tương kính
Mượn tiền của bên vợ mà không trả

Bất lương
Vợ tỏ ra vui vẽ với bạn bè của chồng

Bất ngờ
Vợ bắt gặp đang chở “em út”

Bất dung gian
Bài ca thán về những cái tệ của ông chồng

Bất tận
Vợ “quạo” đang rầy con

Bất tham chiến (văng miễng)
Không lo cho vợ được bằng chị bằng em

Bất tài
Đi đâu cũng phải về nhà trước 5 giờ chiều

(Luật) Bất thành văn
Thỉnh thoảng vợ cho đi chơi với bạn bè

Bất thường
Nói trước cho vợ biết chỗ hẹn với bạn

Bất tiện
Quá giờ quy định mà không về nhà

Bất tuân lịnh
Đối xử với cha mẹ vợ không ra gì

Bất kính
Gạ gẩm hoài mà vợ không chịu đưa tiền ra

Bất thành
Vợ người ta mà nói làvợ mình

Bất hợp pháp
Đang ngồi nhậu với bạn mà vợ kêu về

Bất lịch sự
Vợ kêu hoài mà không chịu về

Bất kể
Chìa khóa tủ của vợ

(Vật) Bất ly thân
Vợ “ biểu mà làm không xong

Bất kham
- Có vợ phụ mà cũng không được!

Bất lực
- Nói theo cách khác , muốn mà không được đó

Bất như ý
Cũng có thể gọi
( Lực) Bất tòng tâm
Tuy nhiên, tình nghĩa vợ chồng luôn

Bất diệt
Nói chung, quan hệ giữa vợ với chồng

Bất vụ lợi
Còn việc lấy vợ lấy chồng chẳng qua chỉ

(Chuyện) Bất đắc dĩ
Nếu đã lỡ sống với nhau rồi thì đó chỉ

Trường hợp bất khả kháng


Mà thôi !

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2009

HÃY BIẾN CUỘC ĐỜI THÀNH NHỮNG TỐI TÂN HÔN …


Nếu con người sống với nhau chỉ có ‘’ nghĩa vụ ‘’ và’’ trách nhiệm ‘’ thì cuộc đời nầy vô nghĩa thật ! Vô cảm là căn bệnh đáng sợ hiện nay đang xuất hiện với tần suất rất cao ( Hình như nó cũng lây lan như một loại bệnh truyền nhiễm thì phải?)

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

KIẾP TẰM THÌ PHẢI NHẢ TƠ


Đơn đặt hàng của xã hội dành cho giáo dục luôn ở yêu cầu rất cao: Đó là nguồn lực con người với lượng và chất đủ sức chèo chống đưa đất nước thóat ra khỏi vị trí một quốc gia nằm trong nhóm các nước thứ 3, hội nhập và khẳng định mình trong dòng chảy của khoa học và công nghệ đương đại. Nghe sao đơn giản quá! 2020, còn hơm 10 năm nữa. 1 thập kỷ với 10 lần khai giảng? Học sinh tiểu học hiện nay phải gánh vác trọng trách nầy.Thực hiện chương trình giảm tải đã tạm lắng xuống. Bây giờ phải thực hiện chương trình chuẩn. Tác giả của chương trình nầy là ai? Nội dung của nó đã tinh và có mở ra triển vọng hấp dẫn chưa ?? Cổ xe giáo dục sao còn nặng nề quá! Vẫn kiểu làm “ăn đong” vẫn lối làm “ theo yêu cầu “ của trên, vẫn hình ảnh một người học, cả nhà cùng học. Trọng lượng những chiếc cặp của học sinh vẫn chưa giảm, lịch học thêm ở tiểu học vẫn dầy đặc… Tội thay cho những em bé thời nay! Càng tội hơn, những ông thầy miệng kêu gào đổi mới nhưng không có cái mới để mà đổi.
Em đi rồi
Tôi đứng
Tôi chờ
Cả cây cầu
Cũng thấy bơ vơ…
Nước trôi nước chảy xuôi dòng
Ta về lẻ bóng phòng không một mình
Ra vào thấy bóng lung linh
Giật mình tự vấn còn tình với duyên?


Thứ Hai, 5 tháng 10, 2009

THỰC TẾ


Qua rồi những ước mơ xa
Bước ra cuối ngõ nhận ra đã già
Mãi quen hát khúc tình ca
Thì ra có chuyện không xa không gần

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

Nhìn những mùa thu đi …


Tiếng Thu của Lưu Trọng Lư

Em không nghe mùa thu



Dưới trăng mờ thổn thức?



Em không nghe rạo rực



Hình ảnh kẻ chinh phu



Trong lòng người cô phụ?



Em không nghe rừng thu



Lá thu kêu xào xạc



Con nai vàng ngơ ngác



Đạp trên lá vàng khô?



*********

Em là con nai nhỏ


Đi lạc vào rừng sâu


Lòng anh cơn lá đỗ


Cho mắt nai vương sầu



Rừng buồn nên lá chết


Suối buồn trôi loanh quanh


Nhưng nai vàng nào biết


Thuyền lòng anh lênh đênh...

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009

KHÔNG BAO GIỜ


KHÔNG BAO GIỜ
Thơ ANH NGỌC
Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc vui niềm vui dễ dãi
Nhìn cuộc đời chỉ một chiều thuận lợi
Ngỡ sắc trời suốt cả bốn mùa xuân

Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc buồn nỗi buồn dễ dãi
Chưa chiến đấu đã cam lòng thất bại
Quay lưng đi như một kẻ vô tình

Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc tin niềm tin dễ dãi
Người khác nói còn tôi thì nhắc lại
Từng chữ, từng lời như chiếc loa truyền thanh

Tôi không bao giờ tha thứ cho mình
đã có lúc viết vần thơ dễ dãi
Những câu thơ nằm biếng lười uễ oãi
Trên chiếc giường của trang giấy trắng tinh

Chưa sống hết mình đâu, tôi chưa sống đúng mình
Những tư tưởng tầm thường chưa đổi mới
Dù một phút sống trên đời dễ dãi
Tôi làm sao tha thứ được cho mình
1981

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2009

LẶNG IM


Ngày 16 âl tháng 7, qua rằm một ngày. Rằm tháng 7 Vu Lan theo thông lệ. Lúc nầy, nhớ bậc sinh thành ra mình chỉ có lẻ với khói thuốc và sự im lặng là ðủ.
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xua
Miệng nhai com mắm, luỡi lừa cá xuong ...
…. Lâu rồi, mình không dạy lại chuyên ðề “ mùi mẹ nữa” . Bây giờ, nếu dạy lại chắc không không bằng hồi ðó ?
Bao nhiêu giấy mực nói về Mẹ…Hãy ðể cho sự yên lặng nói thay lời….

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2009

TRĂM NĂM KIỀU VẪN LÀ KIỀU


ĐỌC KIỀU
Chế Lan Viên
Tôi muốn biết cơn nắng, cơn mưa, năm Nguyễn Du viết Kiều và lúc ấy Nguyễn yêu ai mà khổ vậy?Văn học sử là tìm hiểu cả màu tóc hoa râm kia đấy, cho lòng có cớ để thêm yêu


CÁC ANH XƯA
Ôn Như Hầu, con sông chảy hút phía siêu hình
Nguyễn Du, vết thương lòng ta phí máu
Yên Đỗ, tiếng anh khóc, dẫu cười không thể giấu
Và Tú Xương, cười gằn như mãnh vỡ thủy tinh

Chúng tôi thắng, nơi các anh xưa bỏ cuộc
Nhưng thiếu các anh là điều không thể được

Chính từ nỗi đau xưa mà ta mở cuộc hành trình
Thời đại Hồ Chí Minh không quên rừng lau Hoàng Hoa Thám
Người lái máy cày nhớ người lên máy chém lúc hừng đông
****
GỞI NGUYỄN DU
Trong trăm trứng Âu Cơ, Anh trứng lép
Mẹ xót thương đã ủ hết lòng
Chung một chất chia đều cho nhân lọai
Anh nở ra thành một thi nhân

Hay là một tình nhân thì cũng thế
Gắng trả cho đời hơn cả số trời cho
Mẹ sẽ giàu thêm nhờ cả những mùa Út lép
Và đấy là điều kỳ diệu của hồn thơ



THĂM MỘ NGUYỄN DU
Hoàng Trung Thông
Thật kỳ lạ nơi Nguyễn Du nằm đó
Cũng cát vàng,cồn nọ, bụi hồng dặm kia
Cũng nấm đất sè sè ngọn cỏ
Cũng trang Kiều tôi đọc giữa đêm khuya
Không phải tiếng sụt sùi tháng bảy
Ánh chiều tà man mác hàng dương
Đỉnh Hồng Lĩnh soi dòng Lam cuộc chảy
Tiếng cuốc cào lách cách giữa đồng sương
Tìm mộ Nguyễn Du như Kim Trọng tìm Kiều
Qua nhịp cầu ai đó ngó trông theo
Giữa khoai ,lúa Người nằm giản dị
Phảng phát hương bay trong gió triền
Tiếng người xưa thấm đầy nước mắt
Thấm vì đời cay đắng, khổ đau
Hai thế kỷ đi vòng quanh nấm đất
Một kiếp người mấy kiếp bể dâu
Đời nay đẹp trăm lần thuỡ trước

Giỡ trang Kiều còn rung động ý
Thơ Người mãi sống cùng đất nước
Dù mai sao …
Dù có bao giờ …

Trăm năm Kiều vẫn là Kiều

Người cuối cùng của dòng Thơ mới và nhóm TLVĐ đã đi xa, ......
BÌNH LUẬN VỀ KIỀU
Tế Hanh
Những tay bình luận tồi
Mới cho người anh hùng trong truyện Kiều là Từ Hải
Hàm én râu hùm đâu có phải
Cuối cùng chỉ chết đứng mà thôi

Người anh hùng trong truyện Kiều là Kiều
Một cô gái chịu bao nhiêu đau khổ
Bị vùi dập trong đống bùn chế độ
Suốt cả đời giữ trọn một tình yêu

Kiều cô đơn giữa một lũ yêu ma
Họan Thư, Sở Khanh, Khuyển Ưng, Khuyển Phệ
Miếng mồi ngon cho những tên đồ tể
Mã Giám Sinh, Tú Bà…

Kiều cao hơn những người đàn ông mình đã gặp
Hơn Kim Trọng trong cay đắng tình yêu
Hơn Thúc Sinh bởi bao phen chà đạp
Hơn Từ Hải về nỗi niềm cố quốc tha hương

Lới Kiều nói còn xúc động chúng ta
Dẫu ta sống trong một thời đại khác
Khi nụ cười có thể sinh ra từ nước mắt
Khi nỗi đau có thể hóa bài ca.
Bài học nhỏ về nhà thơ lớn
Tế Hanh
Tôi về Nghi Xuân
Hỏi quê nhà thi sỉ
Một bà mẹ trẻ trả lời tôi giản dị
Nguyễn Du nào tôi chẳng nhớ tên
Tôi nói thêm: Nguyễn Du, người đã viết
Truyện Thơ Kiều cả nước khen hay
Cụ vội đáp, thế thì tôi biết
- Ông hãy đi theo hướng đường nầy

Cụ vồn vả, chúng tôi ai chẳng thuộc
Một ít câu Kiều từ thuỡ ông cha
Người yêu đọan cuối’ Kim Kiều tái hợp”
Người yêu đọan đầu” Trong cõi người ta “

Đọan báo óan, báo ân tôi thích nhất
Khi Thúy Kiều vạch tội lũ Họan Thư
Bọn Khuyển Ưng, Tú Bà, Sở Khanh đền tội ác
Và Sư Giác Duyên, chị Quản gia được trả nghĩa nhân từ
….
Tôi chào cụ ra đi suy nghĩ
Đây là thơ không biết có thời gian
Là thi sĩ của những nhà thi sĩ
Ôi người con yêu quý của Việt Nam \
Một nhân vật như Thúy Kiều đã đi vào lịch sử
Chịu thay chúng ta bao áp bức trên đời
Những câu thơ thành ca dao tục ngữ
Ru hồn ta như tiếng mẹ ru hời

Bà cụ không nhớ tên Nguyễn Du đâu có gì đáng trách
Một cái tên như bao cái tên thường
Nhưng cụ đã gởi lòng trong áng sách
Theo dõi đời Kiều từng đọan từng chương

Cuộc gặp gỡ tình cờ đem cho tôi bài học
Như thể 200 năm, nhà thơ gởi lại bâygiờ
Hãy đi con đường vào trái tim bạn đọc
Người ta có thể quên tên người làm thơ, nhưng đừng để quên thơ


Thứ Ba, 21 tháng 7, 2009

Mừng quá! Nhận được tập Thơ của Ông Anh Long An

Người không quen vui! CTC, với Anh, tôi đã cảm nhận ra điều nầy. Khó tính ? chưa hẳn là vậy, nhưng hình như Anh chỉ nhận cái gì Anh cần, có khi và cũng có thể nhiều khi là một sự yên lặng …Đừng nói… hãy để thời gian bộc bạch, để giữ trong tận cùng sự suy nghĩ những ý tưởng của riêng mình. Tôi thích Thơ, có thói quen hay dùng Thơ để tìm quên trong những mất mác đời thường, của ai cũng được, miễn đó là ngôn ngữ được cách điệu hóa, miễn lắng đọng được trong tình, miễn ngôn tại ý ngoại là được. Với CTC thật là ý vị; Trong sự đong đưa của 6/8 tưởng như êm ả lại cồn cào dựng xóc. Cái tưởng bình thường lại không bình thường… Bao trùm lên đó là những thông điệp, những chiêm nghiệm đầy sâu lắng. Xin cảm ơn Anh đã cho tôi được nối dài sự suy tư của riêng mình. Cũng cảm ơn Anh đã chỉ ra những cung bậc trầm lắng của cuộc đời nầy để cùng chung sống hòa bình với nó . Thế hệ Anh, những người đi trước, thế hệ chúng tôi những người nối gót theo sau. Trước sau có thể chung một tiếng lòng thổn thức, có thể hà hơi tiếp sức cho nhau. Như vậy là hạnh phúc lắm rồi. Cầu mong Anh thật mạnh khỏe. Mạnh để tôi được soi mình trong đó. Mạnh để tôi luôn nghĩ rằng ở nơi xa ấy có một trái tim đang hằng ngày trôi vô định( Hỏng dám vô định đâu) trong cuộc đời nầy Anh ơi! cho tôi được gọi tên Anh thật khẻ với một sắc thái biểu cảm của âm thanh da diết và sự tôn kính thật lòng .

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

Chơi


Sắp xếp các từ cho hợp lý:
Người ta – nhận – ánh mắt- ra nhau – qua từng
Qua – Hờn giận nhau ánh mắt – từng - cũng
Trao cho nhau – mắt – nhắn gởi – niềm tin
Chiếc cầu -gãy – nối - nhịp yêu thương – những

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2009

Thơ tình tháng Tư


TRƯƠNG VĂN NGỌC
Khi về người hát tiễn chân
Gởi ai câu hát nhắn gần nhắn xa
Lạ gì một khúc dân ca
Tôi mườm tượng vẽ không ra bóng hình
Chọn chi câu hát đa tình
Ai nghe cũng tưởng có mình ở trong

Lẻ nào tôi đã phải lòng
Say câu hát, say từ trong ra ngoài
Ơ kìa điệu lý ngó coi
Buộc chi tôi để mở hoài không ra
Qua sông đã có đò đưa
Làm sao tính chuyện “ đổ thừa gió bay”
Tháng Tư ngò đã khô cây
Lấy chi tôi ngắt người bày “ngó lơ”
Thôi đành cứ ngó ngẩn ngơ
Phía cây, phía lá phía bờ kênh xanh
Thì ra màu sắc xung quanhXui tôi lãng mạn tỏ tình với em

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2009

Gặp lại bạn cũ


Một buổi tối cuối tháng 3, trời Mỷ Tho mát và như dang tay đón những người ở xa về. Lớp 6/13 họp khẩn cấp. Mỗi gương mặt sau nhiều chục năm xa cách đã có mặt bên bờ giếng nước lớn, vắng mặt mấy thằng Đại tá lo bưon chải?, Vẫn những mẫu chuyện trong trẻo và trẻ con của ngày nào …Chuyện xưa của ngày ấy”ngây ngô” vụn dại’nhưng dễ thương quá! Tội nhgiệp thằng Huỳnnh Việt Tín !- Nó điên nhưng không phá phách ai! Thằng Dũng nay điên, mai tỉnh vì không vượt qua nổi nụ cười ngây dại không biết nhìn vào đâu? Thằng Khỏe to con hề hà, hai thằng M.Hoàng và K. Hoàng đạo mạo như ông cụ non? Ừ nhỉ tụi nó hơn 50 rồi! Thằng H.K.Quốc ít nói nhưng sự nhiệt tình thể hiện tứ trong ánh mắt, Thằng Thiện vẫn vậy, luôn là người không bỏ cuộc chơi nào, mặc dầu miệng lúc nào cũng “ lầu bầu’ Rối th Kiến nhỏ con hay lắng nghe …. Còn nữa….. thằng Bình đang ở tận BT với vợ sau, thằng P.T.Hồng đang bệnh gần chết, thằng Q.H.Duy không bao giờ dám xa cầu quay 1 cây số, th Dư, th Ngọt, th Lê.Hùng Việt, th N.Thiện Mỹ, th Hào, thằng Đắc…. Tốt xấu gì cũng bị lôi ra hết…. Mai mốt gặp lại nhé!.Hởi những thiên thần “Xì trum” của tôi ơi:
Xin cho tôi một lần về lại bến sông xưa
Hồn tôi đó một trời hoa phượng cháy
Câu thơ viết biết có thành gió thổi?
Trên vạn nẻo đường, tôi tìm lại dấu chân xưa….

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2009

Không đặt nổi cái tựa


Chim Quyên xuống đất ăn trùn…
Câu bát tiếp sau mình không muốn nói, nó chua xót, nó …. Mà thôi! Dù sao thì sáng mai, mặt trời vẫn mọc ở hướng Đông, nhịp thời gian vẫn trôi đều đặn. Cuộc sống vốn dĩ là như vậy!
Giá điện tăng! Khốn nạn cho những người nghèo nữa…Ai cho rằng sự tăng giá điện sẽ ít ảnh hưởng nhất đối với các đối tượng có thu nhập thấp thì đó là người đó có trái tim bên phải ??… Thời nào cũng rứa; cái lý luôn ở trong tay người có thế lực. Trái ớt, cọng hành tăng, chỉ người nghèo bị ảnh hưởng. Gíá thuê phòng trong các khách sạn tăng cũng không ăn thua gì với các đại gia…Nước lên, lục bình lên theo, kinh tế dịch vụ tỉnh bơ, thậm chí có chỗ còn nhân đó mà phất lên. Mông lung quá !!! Nghĩ vu vơ quá !!! Thôi thì nhớ Bác KHƯƠNG HỮU DỤNG một chút:
Em luôn miệng cằn nhằn
Kêu mưa rồi trách nắng
Ước gì em đi vắng
Được một ngày yên thân
………………..
Em vĩnh viễn ra đi
Cửa nhà mênh mông vắng
Ước gì được em mắng
Vui tiếng em cằn nhằng

(Khương Hữu Dụng )

Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2009

Thơ Đinh Hùng


Xuôi Dòng Mộng Ảo
Chim hồng về khu rừng cũ,
Xuân ấy hai lòng mới yêu .
Cùng hoa, bướm trắng sang nhiều,
Nắng thơm những chiều tình tự .
- Xin em ngồi trên nhung cỏ,
Nghe suối ca vui nhịp nhàng.
Anh ru cho hồn em ngủ,
Bằng điệu ca sang dịu dàng.
Chim xanh về khu rừng cũ,
Hè tới, hai lòng còn yêu .
Cỏ thơm mọc đã cao nhiều,
Cành mộng bao nhiêu hoa đỏ!
- Nếu bước chân ngà có mỏi,
xin em dựa sát lòng anh.
Ta đi vào tận rừng xanh,
Vớt cánh rong vàng bên suối .
Lá đỏ rơi trong rừng cũ,
Thu về, hai lòng còn yêu .
Đường tình trải một làn rêu,
Ngơ ngẩn hồn chiều tư lự .
- Em có lên sườn núi biếc,
Nhặt cánh hoa mơ gài đầu .
Này đôi nai vàng xa nhau,
Có tiếng gọi sầu thảm thiết.
Chim buồn xa khu rừng cũ,
Đồi núi trập trùng cỏ rêu .
Hai lòng nay đã thôi yêu,
Có tiếng suối chiều nức nở .
- Em không nghe mùa thu hết?
Em không xem nắng thu tàn?
Trời ơi! Giọt lệ này tan,
Là lúc linh hồn anh chết!

Gặp Em Huyền Diệu
I
Em tự ngàn xưa chuyển bước về,
Thuyền trao sóng mắt dẫn trăng đi .
Những dòng chữ lạ buồn không nói,
Nét lửa bay dài giấc ngủ mê .
Em đến mong manh vóc ngọc chìm,
Tàn canh hồn nhập bóng trăng im.
Ta van từng đóa sao thùy lệ,
Nghe ý thơ sầu vút cánh chim.
Mười ngón tay dâng lửa nguyện cầu,
Hỡi ơi! Hồn chuyển kiếp về đâu ?
Ta xin giữ trọn lòng trinh bạch,
Ngưỡng vọng Em như Nữ Chúa Sầu .
Em đến từ trong giấc hỗn mang,
Lời ca không mở cửa thiêng đường.
Thời gian bốn phía nhòa gương mặt,
Ảo tưởng nghiêng vầng trán khói sương.
Em với ta chung một hạn kỳ,
Hóa thân vào nét chữ cuồng si .
Chiêm bao động gót giầy mê hoặc,
Trang giấy bay mùi tóc ái phi .
Nét chữ hoang sơ hiện dáng người,
Ta ngừng hơi gọi: Diệu Huyền ơi!
Mắt ai tình lạc xanh vần điệu ?

Tuyết gợn làn da bóng nguyệt trôi .

II
Em đến vầng trăng bỗng tỏa hương,
Quen nhau, ngờ truyện rất hoang đường.
Trang thư xõa tóc cười e lệ,
Nét chữ thu gầy, vóc ngậm sương.
Thăm thẳm chìm sâu cõi mộng nào ?
Nửa chiều huyền hoặc, nửa thần giao,
Mắt xanh Em đến như màu khói,
Một thoáng hồng nhan ngọn gió trao .
Cặp mắt nhìn nhau có hẹn thề ?
Não lòng - ôi khóe ngọc lưu ly!
Bài thơ khát vọng thành mưa gió,
Anh gửi vào trong những giấc mê .
Giấy mực say nồng hương tóc Em,
Thương qua dòng chữ ngón tay mềm.
Vệt son loáng nét môi cuồng vọng,
Lắng tiếng xuân cười, chết mỗi đêm.
Chết giữa mùa xuân, lạ cuộc đời,
Tên em còn đượm ngát vành môi .
Lung linh sao rụng, mưa hàng chữ,
Chợt sánh hồm Em đáy mắt tôi .
Trăng bỗng u huyền, nắng cổ sơ,
Em về, nếp áo rộng hư vô .
Khói sương thạch động xa vầng trán,
Ta lạc vào trang tiểu thuyết xưa .
Mây quấn vòng lưng, tóc xõa vai,
Hồn lên thao thức búp tai dài .
Khóa xuân trinh bạch trăng làm gái,
Em lẩn vào Thơ, trốn Mộng hoài .
Gối rợn mình hoa, ửng má hồng,
Lòng Em - ôi bí mật thâm cung.
Thịt da hương phấn, ngây dòng mực,
Nét bút đa tình, cánh bướm rung.
Trắng muốt tâm linh vạt áo sầu,
Canh gà chưa rụng đã xa nhau.
Thương cho xác bướm hai lần mộng,
Đành hẹn bài thơ gửi kiếp sau.
Tôi sẽ đi như giấc mộng buồn,
Và đi như vệt nắng cô đơn.
Kinh thành hoang phế, Em ngồi lặng,
Mái tóc còn vương một chút hồn.

Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2009

MỘT MÌNH


Nước trôi nước chảy xuôi dòng
Ta về lặng lẻ phòng không với mình
Ra vào thấy bóng lung linh
Giật mình tự vấn, còn tình với duyên?

Thơ Đinh Hùng


Thơ Đinh Hùng một họa sĩ vẽ tranh bằng con chữ, bằng thơ.
Tự Tình Dưới Hoa
Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng.

Mắt xanh là bóng dừa hoang dại,
Thăm thẳm nhìn tôi, không nói năng.
Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này ?
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,

Nửa như hoài vọng, nửa như say .
Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
Hương ngàn gió núi động hàng mi .
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi - Em nói đi .
Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Ước nguyền đã có gác trăng sao .
Truyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc đào .
Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ .
Nắng trong hoa, với gió bên hồ,
Dành riêng em đấy . Khi tình tự,
Ta sẽ đi về những cảnh xưa .
Rồi buổi ưu sầu em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời .
Vai kề một mái thơ phong nguyệt,
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười .

XA

Khói bay biết khói về đâu
Người đi chìm khuất từ lâu bóng hình
Ân tình như giấc chiêm bao
Khẻ trông thật nhỏ chạm vào thất đau

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2009

Nguyên tiêu 2009


Bạch mai thi xã năm nay tổ chức ngày Thơ Việt Nam vào đêm 14 âl. Cũng những bài diễn văn, cũng ngâm thơ, cũng minh họa bằng nhạc… Ít người đến quá! Vẫn những gương mặt quen thuộc…Dù sao cũng ghi nhận sự cố gắng của mấy ông Lãnh đạo tỉnh và TX…Đêm thơ kết thúc lúc 21 giờ ? Hình như sức sống của Thơ ở đây chỉ có bấy nhiêu đó…! Buồn nhỉ!Thơ vẫn chỉ là thơ… Không sao, năm nay nàng thơ đi ngủ sớm để dành sức khỏe làm những việc khác… Chúc nàng thơ trong giấc ngủ sớm nầy sẽ có những giấc mơ đẹp….

Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2009

Dấu lặng


Một dấu lặng tròn trên khuôn nhạc không có ca từ

Cọng rau gầy đói mỡ

Nhìn những cổ bàn của nhiều nhà với sự chăm chút chu đáo của gia chủ bổng dưng nhớ đến một nhân vật đồng hành :” Cọng rau gầy đói mỡ” của những năm 80/XX quá; TẾT! Cũng mai vàng, sắc đỏ của thiệp Xuân, cũng rộn ràng chuẩn bị của mọi người theo lối mòn truyền thống... Dù nghèo nhưng đón Tết và đến với nhau thiệt là trong trẻo. Ai cũng muốn nắm tay nhau, tựa vào nhau để vượt qua cơn bỉ cực đương thời…Tự dưng nhớ đến một cái tên hay hay: Cọng rau gầy đói mỡ. Thiệt đúng, người ta lúc đó sống còn quay quắc lấy đâu ra phân bón tốt tươi, lấy đâu ra các điều kiện để cọng rau được xanh tốt mời gọi, tiếp thị như hiện nay mà có khi còn bị bạc đãi. Xin được bổ sung vào câu chuyện ngày Tết: Bên cạnh mực tàu, giấy đỏ, dưa hành, thịt mở.., xin nhớ giùm tui, còn có những cọng rau gầy đói mỡ của một thời. Một thời để nhớ, để hoài niệm và để….( Để gì cũng không biết nữa !…)

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2009

Cái không bình thường vẫn được xem như bình thường

Lời ru buồn nghe mênh man- mênh man, sau lũy tre làng/ khiến lòng anh xốn xang/ Ngày lấy chồng, em đi trên con đê… có bướm vàng bay theo …em…. Bướm vàng đã đậu trái mù u rồi lấy chồng sớm làm gì để lời ru thêm buồn …” Có khá nhiều người biết bài hát nầy. Cũng có lúc hình như nó được sử dụng thành nhạc hiệu cho chương trình Dân số kế họach hóa gia đình…?
Đúng là cuộc sống có nhiều điều trái khoáy giống như ca từ của bài nhạc nầy mà mọi người vẫn mặc nhiên chấp nhận(Thậm chí còn hát theo nữa chứ!)
Ta hãy xem nhé:
- Về giai điệu thì tạm được . Sử dụng gam thứ để chuyển tải một tâm sự buồn của người con gái lấy chồng sớm, có con sớm, cực quá, nghèo quá … buồn, than vãn trong lời ru con, chấp nhận được.
- Về ca từ thì không ăn vào đâu cả. Anh Trần Tiến ơi là Anh Trần Tiến, khi lấy tứ của bài hát từ câu” Bướm vàng đậu trái mù u/ Lấy chồng càng sớm, lời ru càng buồnAnh có thấy sự bất hợp lý trong môtip quen thuộc của thi ca Việt Nam ta không? - Một tâm trạng cảm xúc phải được nảy sinh từ những hòan cảnh cụ thể- Tức cảnh, sinh tình”… Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ…
Đấy nhé: Con bướm: Mùa xuân có hoa có bướm. Mùa xuân, tiết trời ráo tạnh, khí trời ấm áp, đây là mùa của côn trùng sau thời kỳ ngủ đông bừng dậy để sinh sôi nẩy nở. Mùa xuân, gắn liền với trẩy hội, quang cảnh của mùa xuân là nhộn nhịp, vui vẻ… Xưa nay, chưa thấy ai dùng mùa xuân để làm nền, làm cảnh để diễn đạt một tâm sự buồn..
Màu vàng ( Bướm vàng) cũng không phải là sứ giả để báo hiệu một nỗi buồn qua lời ru của cô gái trẻ: Màu đen , màu trắng( Anh đã viết: Một màu đen /đen. Một màu trắng/ trắng. Chiều hoang vắng, chiếc xe tang đi vội vàng…trong sắc màu)
Màu tím mới chính là gam màu thích hợp để diễn tả , hoặc làm nền cho những nỗi buồn muôn thuỡ ( Tím cả đồi sim,ôi tím cả đồi sim tím chiều hoang biền biệt/Hoặc : Gió không phải là roi mà vách núi vẫn mòn./ Em không phải là chiều mà nhuộn anh đến tím..)
Bướm vàng đậu trái mù u/ Lấy chồng càng sớm, lời ru thêm buồn” Ai mà lưu truyền câu nầy ác thiệt. Nó phải là” Mưa dầm ướt đọt mù u/ Lấy chồng càng sớm tiếng ru càng buồn. Trời mưa, lại là mưa dầm, mưa bong bóng bập bồng/ mẹ đi lấy chồng con ở với ai. Hoặc” Đêm nghe tiếng mưa rơi, đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ…Hoặc “ Mưa vẫn rơi đều trên phố nhỏ/ Quê nhà em ở nhớ mênh mông/ Anh nhớ gởi về manh áo cũ/ Đắp cho con đỡ nhớ anh nhiều/ Con nhớ anh nhiều đêm biếng ngũ/ Nó khóc làm em cũng khóc theo….

Vậy đó! Chuyện nhỏ trong ca từ bài hát liên hệ sang lĩnh vực kháccó những điểm giống nhau. Cuộc đời nầy cũng vẫn vậy thôi! Có những cái bật cập, có những điều không hợp lý vẫn ngang nhiên tồn tại. Vẫn sống giữa cuộc đời nầy và thậm chí vẫn có nhiều người gân cổ tung hô… Đời mà!: C’est la vie !

Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2009

Vu vơ

Vô tình gặp lại một mẫu giấy
con con ghi :
…”Hãy xây nhà như thể người yêu dấu
Sẽ được ở trong căn nhà ấy
Hãy dệt vải như thể người yêu dấu
Sẽ được mặc tấm vải ấy
Hãy làm bánh như thể người yêu dấu
Sẽ được ăn chiếc bánh nầy
Lao động bằng niềm vui- Chính là tình yêu đã thể hiện
( Thơ –R. Tagore)

Tình yêu?? Lại là tình yêu!
Mấy ai cắt nghĩa được tình iêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều…
- Yêu là đối xử với một người nào đó hết sức tốt đẹp, “tốt hơn mọi thứ tốt trên đời nầy” Khi yêu, con người như một người nghiện, không gặp được đối tượng yêu, cả bầu trời như vô nghĩa.?
- Tình yêu là là những tình cảm làm cho con người trở nên tốt đẹp hơn, cao thượng hơn. Khi đang yêu, người ta khao khát được hòan thiện hơn. Hạt mầm của tình yêu chính là trái tim nhân hậu. Người ta có thể xây dựng được những đền đài nguy nga tráng lệ, những công trình vượt thời gian nhưng vẫn có thể mù lòa, dốt nát trong tình yêu, nếu như không xuất phát từ một trái tim nhân hậu- Đó chính là sư cưu mang bảo bọc, là sự thủy chung có hậu, trước sau như một
Chính bằng tình yêu, con người đã để lại những dấu ấn cho số phận của riêng mình. Không phải ngẫu nhiên mà chủ đề tình yêu luôn là đề tài bất diệt… tam tứ núi cũng trèo, bao nhiêu sông cũng lội …bi nhiêu đèo nào cũng qua tuốt
Với tôi, không biết tình yêu có đủ sức nâng cánh cho một cơ thể “bệnh hoạn” nầy vượt qua mọi khó khăn và bất trắc trên chặng đường phía trước hay không ?.
Bởi vì …”Giờ thì cũng yêu mà yêu yếu xìu… Mộng vàng chết theo......
( Nhớ điệu Slow lend nha ! xài Boston cũng được , nhịp 2/4, gam Am)

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2009

Câu đối

Giấy trắng, phấn trắng, cuộc ðời trắng
Bảng ðen, mực ðen, số phận ðen

Thứ Hai, 5 tháng 1, 2009

Lạt lòng

Bởi chưng chưa thoát cõi trần
Nên đành xóa chữ tránh phần thị phi
Trông về đồng ruộng đôi khi
Thị thành tâm sự hoài nghi trăng tà