Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2009

HÃY BIẾN CUỘC ĐỜI THÀNH NHỮNG TỐI TÂN HÔN …


Nếu con người sống với nhau chỉ có ‘’ nghĩa vụ ‘’ và’’ trách nhiệm ‘’ thì cuộc đời nầy vô nghĩa thật ! Vô cảm là căn bệnh đáng sợ hiện nay đang xuất hiện với tần suất rất cao ( Hình như nó cũng lây lan như một loại bệnh truyền nhiễm thì phải?)

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

KIẾP TẰM THÌ PHẢI NHẢ TƠ


Đơn đặt hàng của xã hội dành cho giáo dục luôn ở yêu cầu rất cao: Đó là nguồn lực con người với lượng và chất đủ sức chèo chống đưa đất nước thóat ra khỏi vị trí một quốc gia nằm trong nhóm các nước thứ 3, hội nhập và khẳng định mình trong dòng chảy của khoa học và công nghệ đương đại. Nghe sao đơn giản quá! 2020, còn hơm 10 năm nữa. 1 thập kỷ với 10 lần khai giảng? Học sinh tiểu học hiện nay phải gánh vác trọng trách nầy.Thực hiện chương trình giảm tải đã tạm lắng xuống. Bây giờ phải thực hiện chương trình chuẩn. Tác giả của chương trình nầy là ai? Nội dung của nó đã tinh và có mở ra triển vọng hấp dẫn chưa ?? Cổ xe giáo dục sao còn nặng nề quá! Vẫn kiểu làm “ăn đong” vẫn lối làm “ theo yêu cầu “ của trên, vẫn hình ảnh một người học, cả nhà cùng học. Trọng lượng những chiếc cặp của học sinh vẫn chưa giảm, lịch học thêm ở tiểu học vẫn dầy đặc… Tội thay cho những em bé thời nay! Càng tội hơn, những ông thầy miệng kêu gào đổi mới nhưng không có cái mới để mà đổi.
Em đi rồi
Tôi đứng
Tôi chờ
Cả cây cầu
Cũng thấy bơ vơ…
Nước trôi nước chảy xuôi dòng
Ta về lẻ bóng phòng không một mình
Ra vào thấy bóng lung linh
Giật mình tự vấn còn tình với duyên?


Thứ Hai, 5 tháng 10, 2009

THỰC TẾ


Qua rồi những ước mơ xa
Bước ra cuối ngõ nhận ra đã già
Mãi quen hát khúc tình ca
Thì ra có chuyện không xa không gần